Van Nguyen's flower

Dòng thời gian cứ chảy dài vô tận theo năm tháng của cuộc đời, mới thuở nào chúng con sinh ra trong vòng tay thân thương, trìu mến của cha và mẹ mà hôm nay con đã trưởng thành khôn lớn. Trên thế giới có lắm nhiều kỳ quan nhưng kỳ quan đẹp nhất vẫn là trái tim người mẹ , trong cuộc sống có lắm nhiều tình cảm nhưng tình cảm đẹp nhất, trường tồn nhất vẫn là tình cảm của mẹ . Dù con đếm được cát song nhưng không đếm được tấm lòng mẹ. Dù con đo được sớm chiều nhưng không đo được tình yêu mẹ hiền. Mẹ cho con niềm tin để vững bước vào đời, dù với muôn ngàn gian khó, cho con tình cảm nồng ấm, che chở con trên vạn nẻo thời gian. Suốt đời dường như Mẹ chỉ biết sống cho con, lo lắng cho con. Mẹ có thể đi sớm về trưa, giãi nắng dầm mưa hay băng rừng lội suối, mẹ tảo tần suốt tháng, quanh năm, không có khổ đau nào mà mẹ không từng trải, không có gian khó nào mà mẹ chẳng nếm qua. Miễn sao mẹ thấy chúng con vô tư, vui sống bao nhiêu đó thôi là đã mãn nguyện lắm rồi. Quả thật: Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. " Hạnh phúc của con là được nhìn thấy nụ cười của mẹ " có lẽ trong cuộc đời này điều đau khổ nhất, cay đắng nhất đối với con không phải là những lần thất bại, những lần vấp ngã trong cuộc sống mà đó là khi thấy giọt nước mắt của mẹ lăn dài trên má. Lời cuối con muốn nói với mẹ rằng, dù sông có lỡ dù núi có mòn thì tình yêu của con dành cho mẹ là không thể nào đong đếm được.