Trung Nguyễn's flower

Mẹ tôi là một trong những người tốt nhất mà tôi biết. Mẹ có thể không lúc nào cũng ở đó khi tôi cần nhưng mẹ luôn động viên, khích lệ tinh thần cho tôi mỗi khi tôi vấp ngã. Tôi vẫn nhớ lời mẹ tôi dặn: "Dù trên đường đời con có đi chậm hơn người khác nhưng không được bỏ cuộc sau mỗi lần vấp ngã. Hãy đứng lên và tiến về phía trước." Mẹ tôi là người khá khắt khe trong việc thể hiện tình cảm với con cái nhưng tôi vẫn hiểu được rằng là mẹ muốn tôi cứng rắn, trưởng thành hơn. Dẫu đi sớm về muộn hay có những lần cãi vả nhưng sau mỗi lần cãi vả đó tôi lại hiểu được mẹ tôi thêm chút nữa và lại càng yêu thương mẹ nhiều hơn. Bao trăn trở và mệt mỏi của mẹ, tôi chỉ ước mình có thể hiểu được một cách sâu sắc hơn để có thể giúp được mẹ phần nào. Tôi hy vọng một ngày nào đó qua nhiều sự cố gắng để vượt qua thử thách của cuộc đời, tôi sẽ nên người và thành công để mẹ có thể an tâm về tôi và tôi cũng hy vọng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh và luôn tươi cười.