Trâm Huyền's flower

Đối với con bông hồng đẹp nhất chính là mẹ. Ngay lúc này con muốn được về nhà, ôm mẹ và nói con yêu mẹ. Chưa bao giờ con phải bận tâm lo nghĩ về ngày mai thế nào, chưa bao giờ lo lắng rằng một ngày nào đó mình sẽ mất đi người mà mình yêu quý nhất. Thế nhưng từ những hôm đi chở đồ ăn từ quê mẹ gửi lên con vừa thấy hạnh phúc vừa thấy sợ... Sợ rằng ngày nào đó con không nhận được những món đồ mẹ gửi từ quê lên nữa. Sợ rằng ngày nào đó không nhận được những cuộc gọi hỏi thăm của mẹ nữa. Thời gian tàn nhẫn thật mẹ à! Tới một lúc nào đó khi con thực sự trưởng thành thì tuổi tác cũng trở thành vấn đề bất tiện hơn đối với mẹ. Chỉ mong tới lúc đó mẹ không phải bận tâm về con nữa. Hãy sống cho mình và phải thật hạnh phúc mẹ nhé. Tặng mẹ những điều tốt đẹp nhất. Yêu mẹ ❤