Tin Duong's flower

Chúng ta có được sự sống và tồn tại phát triển là do tạo hóa sắp đặt, nhưng để chúng ta được sinh ra và mang hình hài như thế nào đều do nhiều tác động và yếu tố khác nhau nhưng tác động lớn nhất quan trọng nhất đó chính là SỰ SINH THÀNH CỦA NGƯỜI MẸ. Trên thế gian này, còn tình cảm nào ấm áp và thiêng liêng hơn tình cảm gia đình ruột thịt? Còn gì vĩ đại hơn sự hi sinh của mẹ cha? Chắc chắn là không thể. Thật hạnh phúc và may mắn biết bao, khi em được sống trong một mái ấm như thế. Ở đó, sung sướng vô cùng khi em được mẹ yêu quý chăm sóc, yêu thương từng chút một. Tình mẹ chính là như thế, luôn bao la và đầy ấm áp, khiến em được lớn lên trong tình yêu thương, vỗ về. Và có lẽ, trên thế gian này, chẳng có gì có thể vĩ đại hơn tình mẹ, và cũng chẳng có gì có thể thay thế được mẹ. Chính vì thế, mà em yêu mẹ của mình đến vô cùng. Em từng nhớ đến mình đã đọc qua một câu chuyện về mẹ rất ý nghĩa, câu chuyện có tên là “Tình mẹ”. Câu chuyện có nội dung như sau: Một cậu bé mời Mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, Mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp Mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của Mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp nhưng bà có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi Mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo."Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi. Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên." Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai Mẹ con tôi." Người Mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm."Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía Mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy Mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của Mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay Mẹ suốt cả ngày hôm đó như không muốn rời. Sau khi đọc xong câu chuyện ngắn ấy, em cảm thấy dù mẹ có mang hình hài xấu hay đẹp thì mẹ vẫn là mẹ, là người có công sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người. Luôn mong mang đến cho con những điều tốt đẹp nhất hạnh phúc nhất. Còn ở chính câu chuyện bản thân em, thì dù mẹ hay chính bản thân em đều là hai người không hay thể hiện tình cảm nhưng em biết mẹ yêu em, thương em và em cũng vậy em rất trân trọng mẹ bởi vì có mẹ thì mới có em. Em quá quen với hình ảnh mẹ tất bật làm việc kiếm những đồng tiền ít ỏi để mưu sinh, giúp gia đình trang trải cuộc sống. Ngày qua ngày chỉ cần đủ ăn đủ mặc là được rồi, em cũng biết thân phận hoàn cảnh gia đình nên em đã không đòi hỏi gì nhiều. Em nhớ những buổi chiều đón mẹ tan ca, thấy mẹ bước ra mà em tự nhủ với bản thân rằng phải cố gắng học để mai sau gia đình mình sẽ khấm khá và đỡ cực hơn. Hình ảnh mẹ chăm lo cho gia đình, gánh vác mọi lo toan trong cuộc sóng nó đã dần hình thành trong đầu em một ước mơ, một lí tưởng sống rằng mình phải thật giỏi để sau này giúp mẹ giúp cha. Chỉ mong mẹ có thật nhiều sức khỏe để ở bên cạnh em và gia đình để còn được tận hưởng giây phút em thành công em nên người. Người mẹ nào mà không mông muốn thấy con mình được trưởng thành và khôn lớn, đó chính là điều mà người mẹ nào cũng muốn nhận lại sau hàng chục năm chăm lo cho con cái. Mẹ thật sự là người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này! Những công lao trời bể, những tình cảm dịu dàng mà mẹ dành cho em, dù suốt đời này em cũng chẳng thể báo đáp được. Nên em đã luôn cố gắng học tập, rèn luyện hết mình để mẹ có thể vui cười, tự hào về em. Tất cả chỉ để mong sao, mẹ luôn ở bên, mỉm cười dịu dàng và ôm em vào lòng. Bởi em không thể nào sống hạnh phúc nếu thiếu đi hình dáng mẹ bên mình. Hãy yêu mẹ vì mẹ là người cho ta tất cả những thứ tuyệt vời nhất. Dương Trọng Tín - Sinh Viên - Đại học Gia Định