Thảo Phương's flower

Nếu như có ai đó hỏi tôi rằng: trên thế gian này đối với tôi điều gì là đẹp nhất và khiến tôi cảm thấy mãn nguyện nhất, thì tôi sẽ không ngần ngại mà lập tức trả lời rằng: đó là “ nụ cười của mẹ”. Còn gì may mắn hơn khi mà ta được lớn lên trong sự yêu thương và bảo bọc của mẹ. Nay tôi đã là sinh viên và đối với xã hội này đã là một người trưởng thành nên tự mình gồng gánh và chịu trách nhiệm với tương lai của bản thân và đất nước. Nhưng trong mắt của mẹ, tôi vẫn mãi là một cô bé thích khóc nhè, thích làm nũng với mẹ và còn có chút ương bướng đôi khi lại sợ tôi không biết lo cho bản thân, nhiều khi mẹ sợ tôi ra ngoài sẽ phải chịu uất ức. Tình yêu mẹ dành cho con rộng lớn đến mức vô tận tựa dãi Ngân Hà vậy, sức chịu đựng của một người đều có giới hạn, nhưng sức chịu đựng của mẹ lại rất siêu phàm, từ khi mẹ bao bọc con trong cơ thể nhỏ nhén đó cho đế khi mẹ đưa con đến với thế gian này đã phải chịu bao nhiêu cơn đau về thể xác lẫn tâm hồn, nhưng mẹ lại chưa từng nói với tôi về những điều đó. Mẹ hi sinh nhiều như thế, trên mặt mẹ lại nhiều thêm những nét nhăn trên con đường con lớn khôn. Khi còn bé học lớp 3 của cấp 1 ta đều đã từng học qua tác phẩm “ Người mẹ” của tác giả người nước ngoài An- Đéc- Xen, tôi đã đặt biệt nhớ bài tập đọc này mặt dù tôi là một người không giỏi ghi nhớ các tác phẩm văn học. Bởi vì bài tập đọc đó đã khiến tôi phải rơi nước mắt khi đọc nó lúc đó tôi mới học lớp 3 thôi, trong bài đó người mẹ vì để cứu đứa con của mình bởi tay thần chết mà không tiếc hi sinh mọi thứ mà bà có, nguyện ôm bụi gai nhọn mặt cho vết thương chèn chịt do gãi đâm vào da thịt, thậm chí là hiến dân cả đôi mắt mình chỉ mong cứu được con. Tôi thật sự sợ hãi, người mẹ trong bài tập đọc đó bị nhiêu tổn thương như thế đau đến nhường nào. Lại còn sợ hãi mẹ mình đã phải chịu nỗi đau lớn đến nhường nào để tôi được khôn lớn như hiện tại. Có biết bao nhiêu bài thơ và bài hát nói về mẹ bài nào cũng đều rất hay, tôi khá thích bài “ chưa bao giờ mẹ kể” của ca sĩ MIN và ca sĩ Erik, tôi đặc biệt thích hát to câu “ mẹ yêu ơi~” mỗi lần như thế mẹ tôi lại bảo tôi sến xúi Hihi, nhưng mẹ lại rất vui tôi có thể nhìn ra được điều đó qua nụ cười của mẹ. Bạn có thích làm nũng với mẹ bạn không? Kiểu mà đôi khi lại dụi đầu vào mẹ hay lại cho mẹ ôm ôm đó! Tôi thì rất thích điều đó luôn, lúc mẹ ôm tôi vào lòng cảm giác như mọi ưu phiền bên ngoài đều bị mẹ lâu sạch đi vậy đó. Rất vi diệu đúng không? Tôi cũng thấy vậy đó nhưng mà nó lại là sự thật, mẹ tôi có siêu năng lực biến tôi thành em bé đó, ở với mẹ tôi từ cô gái 19 tuổi trở thành cô nhóc 9 tuổi, điều gì cũng đến tay mẹ luôn miệng kêu mẹ ơi. Cảm giác đó thích thật, bên cạnh mẹ mọi phiền não đều được xoa dịu đi cảm giác vừa bình yên vừa an toàn không đâu làm được. Khi còn bé tôi chỉ mong mình mau lớn lên để được ra ngoài ngắm nhìn thế giới và đi muôn nơi, nhưng khi lớn lên rồi tôi lại mong muốn được ngắm nhìn mẹ nhiều hơn. Đi học xa nhà cảm giác nhớ mẹ lại còn nhiều hơn, nhiều đêm nhớ về gia đình nhỏ lại thức tới sáng không chợp mắt được đến sáng phải đi học, chỉ mong chiều về để được gọi mẹ. “Mẹ ơi, con rất nhớ mẹ” là câu mà tôi luôn muốn nói với mẹ mỗi khi gọi về cho gia đình, mỗi lần như thế mẹ tôi đều cười và bảo tôi xu nhịn, nhưng nụ cười của mẹ lại luôn mang cưng chìu và có hơi cong nhẹ như đang xúc động. Tôi đều cảm giác được, đều ghi nhớ tất cả. Có lẽ mẹ cũng không biết bởi tôi cũng không phải người quá giỏi thể hiện tình cảm, tôi chỉ biết luôn ghi nhớ từng nét mặt, nụ cười và ánh mắt của mẹ, ghi sau vào tâm trí mà khắc cốt ghi tâm mình. Tôi rất muốn hỏi bạn: Bạn đã bao lâu rồi chưa ăn cơm của mẹ nấu? Đã bao lâu rồi chưa ôm mẹ cùng mẹ tâm sự? Bạn còn nhớ lần gần đây nhất bạn nói yêu mẹ là khi nào không? Có phải mẹ bạn lại có thêm 1 nép nhăn nhỏ trên gương mặt xinh đẹp rồi không? Bạn nhớ mẹ không? Tôi thì rất nhớ rất nhớ mẹ, việc lớn nhất cuộc đời này tôi muốn làm là làm mẹ luôn vui, không khiến mẹ phiền lòng về tôi và yêu mẹ bằng tất cả những thứ tôi có thể. Thật muốn mau chóng chạy đến nơi mẹ, ôm lấy mẹ và chính miệng nói rằng: mẹ ơi! Con nhớ mẹ nhiều lắm. Lời sau cuối tôi muốn gửi đến mẹ rằng: con gái yêu mẹ nhiều ❤. Các bạn đọc đến đây có cảm thấy nhớ mẹ không? Nếu có thì hãy mau mau gọi cho mẹ ngay nhé! Võ Nữ Phương Thảo_Sinh viên_Đại học Gia Định.