Thanh Diễm's flower
Đối với người xung quanh Mẹ là một người keo kiệt , keo kiệt đến nổi không dám mua một đôi dép mới khi đế đã mòn , một bộ đồ mới cho mình khi bộ đồ thun đã giãn nhàu đi với năm tháng . Mẹ tôi hằn sâu trong mắt tôi là một gương mặt không son phấn lộ rõ những nếp nhăn, nám tàn nhang, đòi mòi đó là tất cả những gì mà thời gian để lại trên gương mặt mẹ khi đi qua đời của . Giọng mẹ nghẹn lại khi gọi cho tôi tiếp đó là dập ngay điện thoại sau khi nước mắt đã lưng tròng sắp lăn tràng xuống đôi gò má nám sạm , mẹ đã khóc sau màng hình điện thoại, đó là khi người mẹ của tôi phải thay tôi nghe những lời cay đắng của người khác về con của mẹ . Mai sau trên đường đời chỉ mong khi thất bại quay về nhà vẫn còn có thể ăn bữa cơm mẹ nấu. Không mong ngàn vàng chỉ mong mẹ khỏe mạnh hạnh phúc và an nhiên .Sau tất cả mong mẹ có thể sống vì mẹ một lần thôi cũng được . Nhà là “nhà” khi có mẹ và ba .