Quỳnh Như Nguyễn's flower

Xin chào tất cả mọi người. Mình là Quỳnh Như hiện đang là sinh viên ngành Quản trị khách sạn của trường Đại học Gia Định. Hôm nay mình sẽ kể cho mọi người nghe về người mẹ "siêu nhân" của mình nhé. Mẹ mình năm nay đã ngoài 40. Mẹ là một siêu anh hùng trong lòng mình. Từ bé mình đã được mẹ dạy rất nhiều điều hay, dạy những phép tắc lễ nghi. Tớ được mẹ chỉ cho nấu ăn và làm việc nhà từ rất sớm. Mẹ muốn mình học cách tự lập khi không có mẹ ở nhà. Mẹ mình nấu ăn siêu ngon luôn. Mình cũng được mẹ dạy nấu rất nhiều món nhưng mình vụn lắm chẳng được một phần của mẹ. Trong việc học tập mẹ luôn luôn động viên ủng hộ mình. Những kì thi quan trọng đều do mẹ chở mình đi thi ý. Bật mí với mọi người mẹ là ngôi sao may mắn của mình ý. Mẹ tớ chẳng áp lực tớ về việc học hành nhưng cũng không buông lơi việc điểm số nha. Bị điểm kém là bị mắng ý. Từ bé đến lớn chắc mọi người ai cũng đều bị mẹ mắng ha. Hồi còn bé mỗi lần bị mắng tới cảm giác "rất ghét" mẹ vì làm cái gì mẹ cũng mắng. Nhưng giờ thì hiểu hơn rồi nè vì những việc mình làm sao nên mẹ mới mắng cho mình cải thiện hơn. Mẹ còn là một người siêu siêu tâm lí. Tớ và mẹ như những người bạn với nhau. Mình hay kể chuyện cho mẹ nghe lắm. Không biết mọi người có không nhỉ? Mình rất thích nói những câu chuyện ở trường ở lớp hay chỉ là những câu chuyện vu vơ nào đó cho mẹ nghe. Mẹ luôn luôn lắng nghe và cho mình những lời khuyên nên mỗi lần có việc gì mình đều về "mách" mẹ. Tớ với mẹ có rất nhiều niềm vui với nhau nhưng tớ nhớ mãi nhất là hồi tớ chuẩn bị vào Sài Gòn học. Đây không phải lần đầu tớ xa nhà nhưng đây là lần đầu tớ phải tự lập mà không có gia đình ở bên. Vì đợt nhập học là cuối đợt dịch vừa rồi nên mẹ lo lắm. Mẹ chuẩn bị từng lí từng tí từ thuốc men đến cả những thứ nhỏ vặt nhất. Mẹ tớ chuẩn bị mọi thứ từ lúc tớ còn học cả lớp 12 ấy. Tớ vào với ba nên lúc lên xe còn mè nheo khóc nhè với cả mẹ nữa. Là còn gái nên cũng thỉnh thoảng nhõng nhẽo với ba mẹ. Lâu lâu tớ hay gọi về bảo con nhớ nhà quá. Mẹ bảo thôi ráng học đi được nghỉ về với mẹ. Tớ về quê được vài lần lần nào về cũng tranh thủ chở mẹ đi chợ. Đây là điều tớ thích nhất. Không biết tại sao nhưng tớ rất thích đi chợ với mẹ. Lần nào về mẹ cũng gửi rất nhiều đồ ăn vào nên không lo đói. Ngoài việc dạy bảo con cái lo toang trong gia đình mẹ tớ còn là một người chị cả mạnh mẽ. Vừa rồi cậu tớ phải nhập viện rất nhiều lần vì căn bệnh tim bẩm sinh. Mẹ chăm cậu cả mấy đêm liền không ngủ một ngày nào. Tớ rất lo lắng cho sức khỏe của mẹ vì mẹ tớ cũng bị tim nhưng cũng chẳng biết phải làm sao chỉ biết ở bên an ủi động viên mẹ. Mẹ là chỗ dựa tin thần của mọi người nên dì cậu có chuyện gì cũng tâm sự với mẹ tớ. Dù cho đã có những lần bị mẹ mắng rất nhiều, cũng đã bị mẹ xách chổi rượt quanh sân nhưng tớ vẫn yêu mẹ rất nhiều. Lúc bé tớ hay cãi mẹ lắm, làm cho mẹ buồn nhiều lắm nhưng mẹ vẫn bỏ qua cho tớ hết. Bây giờ xa nhà thì cũng chẳng được mẹ la nữa. Tớ chỉ mong mẹ có sức khỏe luôn vui vẻ bên cạnh tớ và gia đình. Mẹ của tớ bà "rất phiền" vì hay quan tâm nhiều đến con cái, cũng hung dữ nữa nhưng lại là một người yêu thương con vô bờ bến. Những bà mẹ trên thế giới này đều là những siêu anh hùng. Chúng ta phải biết trân trọng và yêu thương khi có mẹ ở bên nhé.