Quyên Nguyễn's flower

Nhân dịp “bông hồng tặng mẹ” của trường tổ chức mình kể một ít về câu chuyện mẹ nuôi của mình. Chắc ai cũng thắc mắc sao không kể về mẹ ruột mà kể mẹ nuôi, thì nói đơn giản mình và mẹ ruột không mấy thân nhau nên ít kỉ niệm. Còn mẹ nuôi ở đây là dì mình - chị của mẹ người tuy không có công sinh nhưng có công nuôi dưỡng mình từ thời mắt chưa mở tới giờ. Mẹ mình lúc ấy bận học nên gửi mình cho ngoại và dì lo. Ngoại thì cũng lớn tuổi không chăm được nhiều nên tất cả là dì chăm. Từ tắm rửa, ăn uống,… tất cả dì làm hết như mình là con ruột vậy. Mà mình nghe kể lại hồi đó mình khó nuôi lắm, ăn thì nhơi cơm không chịu nuốt dì phải bế đi đây đó, giờ người ta ngủ thì mình thức giờ mình ngủ người ta đi làm,… Hồi đấy dì làm bên phường đi làm thì tha mình theo đến nơi làm, lương lãnh về cũng đưa hết ngoại đóng tiền học cho mình. Tuy giờ dì không còn đi làm chỉ là nội trợ nhưng vẫn chăm mình như đứa nhỏ. Giặt quần áo, ủi đồ, nấu cơm,… chỉ để cho mình tập trung vào việc học hết. Cảm ơn mẹ nuôi đã hi sinh thanh xuân để chăm đứa nhỏ nghịch ngợm đến tuổi già rồi cũng không có thời gian nghỉ ngơi cho bản thân. Mình không bao giờ quên những ơn này, chỉ mong mau có thể lo cho mẹ tuổi già yên bình đầy đủ.