Nguyễn Thị Khánh Hồng's flower

“ Không ai, kể cả thi sĩ, có thể đo lường được sức chứa trong trái tim của mẹ” Xung quanh tôi, có ngàn vạn con người. Nhưng trong tôi, chỉ có một người thôi, người ấy đã trao cho tôi cuộc sống này, và hơn thế, đã cho tôi hiểu vẻ đẹp của cuộc sống, ý nghĩa của cuộc sống. Tôi gọi người là mẹ. Mẹ tôi là một người rất hiểu chuyện, yêu chồng thương con và có thể hi sinh mọi thứ để con cái mình được ấm no, hạnh phúc. 19 năm sống bên cạnh mẹ đã cho tôi nhận ra hàng ngàn câu chuyện về mẹ, về tình mẫu tử thiêng liêng mà từ xưa đến nay người ta vẫn nhắc đến và dưới đây là một số câu chuyện tôi muốn kể với mọi người và tôi tin chắc chắn rằng nó cũng giống rất nhiều đối với các bà mẹ khác trên mảnh đất hình chữ S này: 1.Câu chuyện bắt đầu khi tôi còn là một đứa trẻ. Gia đình tôi lúc ấy chẳng mấy khá giả. Trong mỗi bữa ăn gia đình chỉ có rau và một vài miếng thịt và mẹ tôi luôn gắp thịt cho tôi và các chị. Tôi thấy mẹ chỉ luôn ăn rau vậy nên tôi đã thắc mắc và hỏi mẹ rằng tại sao mẹ không ăn thịt mà rau thì mẹ chỉ đáp rằng mẹ không thích ăn thịt. Lớn nên tôi mới hiểu đâu có ai là không ăn thịt chỉ là do mẹ thương con mà làm như vậy thôi. 2.Để có tiền cho tôi và các chị đi học mẹ không ngại nắng mưa, ngày đêm đi làm. Ấy vậy mà tôi đi học có hôm mưa nhưng không mang theo áo mưa mẹ tôi đã đạp xe lên tận trường để đưa áo mưa cho tôi vì sợ tôi bị ốm. Có một câu nói của mẹ mà tôi nhớ mãi đó là: “Dù nhà mình có khổ đến mấy thì bố mẹ vẫn sẽ cố gắng cho mấy đứa đi học đầy đủ để phát triển bản thân cho bằng xã hội, để mấy đứa sau này có cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc chứ không phải khổ như bố mẹ bây giờ”. 3.Ngày thường chăm sóc tôi bao nhiêu thì cứ đến những ngày thi cử mẹ tôi lại càng chăm sóc tôi bấy nhiêu, mẹ mua cho tôi đủ lại đồ ăn thức uống, mẹ còn hỏi tôi thích gì không để mẹ mua. Mẹ tạo mọi thứ thật thoải mái cho tôi để tôi có một tinh thần thi thật tốt. Dù thi xong kết quả có cao hay không mẹ cũng không bao giờ trách móc hay la lối tôi mà mẹ chỉ ân cần ủng hộ, an ủi bằng những câu nói đầy tình thương ấm áp. Chính những việc làm và lời nói ấy của mẹ nên chính bản thân tôi cũng tự giác rèn luyện chăm chỉ trong việc học để mẹ an lòng. 4.Mỗi lần tôi ốm đau, mẹ tôi tất bật, lo lắng chăm sóc tôi, đưa tôi đi khám dù đoạn đường có khó khăn, xa xôi. Ấy vậy mà những khi mẹ tôi bệnh, mẹ không hề uống uống hay đi bệnh viện. Tôi hỏi mẹ ổn không thì mẹ luôn nói mẹ ổn, mẹ không sao. Cho đến một ngày gần đây, mẹ tôi bị một khối u và điều đó khiến bà và các thành viên gia đình tôi thật sự lo lắng. Vì vậy tôi đã quyết định đưa mẹ vào Sài Gòn khám vì ở quê nhà bác sĩ không thể chuẩn đoán chính xác. Trên đường đưa mẹ đến bệnh viện tôi thật sự đã suy nghĩ rất nhiều mà những suy nghĩ chỉ toàn là điều tiêu cực, tôi sợ nếu có gì với mẹ thì tôi phải làm sao đây. Khi nhìn bóng dáng nhỏ bé của mẹ đi vào phòng khám hai hàng nước mắt tôi lăn dài sau lớp khẩu trang. Và thật may mắn thay là mẹ tôi không sao, bác sĩ đã cho mẹ uống thuốc để giảm dần khối u ấy. Cho đến bây giờ, khi bước lên môi trường đại học rồi tôi mới nhận ra rằng suy nghĩ non nớt ngày xưa của mình quá là sai lầm. Ngày còn ở nhà tôi chỉ ao ước từng ngày được đi học xa nhà để có thể làm mọi thứ mình thích, nhưng bây giờ thì không. Giữa thành phố tấp nập, tôi thật sự nhỏ bé, tôi nhớ mẹ, tôi muốn có mẹ bên cạnh, tôi muốn đi học về có mẹ nấu cơm cho tôi ăn, tôi muốn có những ngày mệt mỏi sau những giờ học, những giờ làm thêm có mẹ để tâm sự an ủi. Bây giờ tôi chỉ muốn gặp mẹ và nói rằng: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất rất nhiều”. Người ta vẫn thường nói, người phụ nữ thì rất yếu đuối, nhưng người mẹ lại vô cùng mạnh mẽ. Tình cảm của mẹ tựa như một phần của không khí, không thể nhìn thấy, giản đơn, song lại không thể thiếu. Dù cả thế có mắng nhiếc bạn, chửi bới bạn, quật ngã bạn, bạn vẫn luôn tìm thấy sự bình yên trong tình yêu của mẹ mình. Chính vì vậy hãy yêu thương mẹ các bạn nhé, đừng bao giờ làm mẹ của mình phải rơi nước mắt mà thay vào đó hãy cố gắng học tập tốt, rèn luyện cho mình những đức tính tốt đẹp để mẹ mình có thể tự hào về chính bản thân mình các bạn nhé. Chúc mẹ của tôi và tất cả các bà mẹ Việt Nam luôn xinh đẹp, khỏe mạnh, hạnh phúc và yêu thương các con của mình một cách mãnh liệt nhất. Nguyễn Thị Khánh Hồng _Sinh viên _Đại học Gia Định