Nguyễn Bích's flower
không muốn con mình sau này như tôi. Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn lên.Giờ đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, tôi muốn nói với mẹ rằng: “Con xin lỗi mẹ vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dậy.nhưng dù sao con cuxun thấy mình may mắn vì đã có mẹ bên đời và đã tôn trọng mẹ từng phút từng giây khi mẹ còn bên cạnh.Gio tui đã lớn khôn ,tình yêu dành cho mẹ đã nuôi dưỡng tôi ,đễ tôi thành công như ngày hôm nay .Mẹ lúc nào cũng nói với tôi rằng " đối với mẹ , niềm hạnh phúc nhấ khi thấy con thành công và hajnhn phúc câu ấy nói mãi không nguôi không chĩ chăm sóc , nuôi dưỡng em mà cò dạy em những bài học làm người sồng nhân hậu và không ngừng cố gắng vương lên ,lạc quan tin tưởng vào tương lai .Mẹ chính là niền may mắn nhất của em .Em sẽ phấn đấu trở thành người có ích để khoong phụ lòng mẹ , nổ lực đến ngày có thể báo đáp công ơn , chăm sóc cho mẹ , con yêu mẹ nhiều ,mẹ là thế giới của con .