Kim Ngân's flower

Có lẽ cuộc sống hạnh phúc nhất đối với con đó là khi con được làm con của mẹ. Mẹ là một người ít khi biểu lộ cảm xúc trước mặt con. Nhưng con biết mẹ là người yêu thương con nhất. Con nhớ đến một lần khi con còn rất nhỏ ham chơi đi qua nhà bạn mà quên nói cho mẹ biết. Lúc mà mẹ phát hiện con không ở nhà, mẹ đã chạy tìm con khắp ngõ phố, lẫn cả những nhà người bạn của con mà mẹ có thể biết. Lúc ấy con không hề hay biết điều gì, khi con về mọi người đều lo lắng, cô chú hàng xóm liền kêu con, hãy gọi điện thoại cho mẹ con về đi vì mẹ con đang tìm con khắp nơi đấy. Đến khi mẹ biết con đang ở nhà rồi thì mẹ đã chạy nhanh về và ôm chầm lấy con khóc lớn. Khoảnh khắc đó con biết mình đã làm sai nên con đã nghĩ rằng nếu lúc đó con nói với mẹ một tiếng xin phép "mẹ ơi con qua nhà bạn xem phim nhé" có lẽ lúc này mẹ sẽ không phải buồn. Không chỉ thế, nhiều khi mẹ đi làm không bao giờ chịu ăn trưa, nên con đã hỏi tại sao mẹ lại không đi ăn ạ? Mẹ chỉ nói đùa rằng tiền đâu mà ăn, ăn rồi lấy đâu mua gì cho mày. Dù lời lẽ không hay lắm nhưng con biết mẹ cũng vì nghĩ đến con. Khi mẹ biết con thích mua gì đó thì mẹ đều sẽ mua mà chưa bao giờ tiếc. Dù có nhiều khi mẹ dùng những lời lẽ khiến con có giận có hờn, con không thích chút nào. Ngay cả khi mẹ đánh mắng, có lần mẹ hỏi con rằng mẹ chữi mày nhiều thế mày có ghét mẹ không. Con chỉ có thể nói rằng không ạ, có thể lúc mẹ đánh chữi con, nói không giận mẹ thì thật nói xạo nhưng có lẽ lúc đó con giận mẹ là một mà giận bản thân mình đến tận mười. Mẹ ơi con thương mẹ lắm, dù con chưa thật sự làm tròn hết đạo làm con nhưng con sẽ cố. Con chỉ mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh để có thể sống bên cạnh con mẹ nhé. Con yêu mẹ nhiều lắm "nhất cuộc đời" này. Con của mẹ Lê Thị Kim Ngân.