Hiền Trần's flower

Mẹ ơi nếu được nói với mẹ con muốn cảm ơn mẹ đã sinh ra con, để được con như ngày hôm nay không phải một ngày, hai ngày mà mẹ đã hi sinh gần nữa cuộc đời, chăm sóc và nuôi nấng con nên người. Mẹ luôn là một người vui vẻ, điềm đạm, luôn quan tâm, chăm sóc cho con. Mẹ luôn tha thứ cho những việc con làm sai và chỉ ra những lỗi sai của con. Những lúc khi đó con làm mẹ buồn, dù mẹ không nói gì cũng chẳng thể hiện ra bên ngoài, chỉ khi về đêm con chìm vào giấc ngủ thì mẹ còn trằn trọc suốt đêm vì con. Con xin lỗi mẹ vì đã khiến mẹ lo lắng, ví tính tình trẻ con chưa chịu lớn của bản thân mình, chưa bao giờ mẹ hết lo cho con. Con biết con không hoàn hảo và khác biệt hơn những người khác trong mắt mẹ, đi ngược lẽ tự nhiên con vẫn là con của mẹ. Chỉ là giờ đây con cần thay đổi suy nghĩ cũng khác đi, để trưởng thành hơn không còn là đứa con nhỏ của mẹ nữa. Cảm ơn mẹ đã dạy dỗ con nên người, dù con không thể hiện tình cảm ra với mẹ, nhưng sâu trong thanh tâm, con yêu mẹ rất nhiều.